Trời trở gió.
Gió nghiêng cả ngọn cây.
Gió thổi mát rượi trên mặt.
“Chỉ cần hít đầy phổi không khí trong lành này đã là một điều rất may mắn rồi ạ.”
Nhanh, nhanh lên, phải chớp lấy cơ hội này, mình đi tắm nắng thả diều thôi!
Chân trần, những cánh diều no gió và những nụ cười răng sún. Tuổi thơ ai mà có được những kỷ niệm đó thì thật là tuyệt vời ông mặt trời luôn đấy. Sự phát triển của cảm xúc chắc cũng lên cao như những cánh diều no gió đó. Món quà đến từ thiên nhiên đó miễn phí cho hội trẻ con nhà nghèo thì lại đắt đỏ vô cùng cho trẻ con thành phố, cả năm được bao lần đi thả diều nào?
Để giữ kỷ niệm các cô và các con làm diều vẽ lại điều mình thích, tự vót nan tre, uốn cong, tự dán, tự chỉnh, tự nối dây rồi mang ra bãi cỏ mà chạy. Những con diều vở cũ no gió cũng bay lên cao vút, ai khéo léo điều khiển thì diều no gió cứ thế bay lên cao mãi người thả cũng được ung dung ngắm diều. Làm cái gì mà đúng thì cũng dễ dàng, nhẹ nhàng và bền lâu. Người chưa có kỹ năng chạy mệt bở hơi tai, diều cũng chỉ là là rồi hết gió là đâm sầm xuống.
Thả diều thì phải lựa theo chiều gió. Là sức gió nâng cánh diều lên. Gió thấp thì thất thường. Vậy mới thấy, để luôn bay được cao cần biết lựa theo hướng gió thuận theo trời đất mà thực hiện nguyện vọng của mình.
Gió nổi lên rồi đuối đi.
Sức người rồi cũng cạn.
Một con diều bay cao đâu chỉ phụ thuộc vào việc mình muốn đi thả diều đâu.
Chơi mà học là việc chơi các trò chơi dân gian để học các bài học về cuộc sống.
ĐÚNG THỜI ĐIỂM LÀ RẤT QUAN TRỌNG. Thấy gió nổi lên hãy mang diều ra thả. Mang diều ra lúc không có gió làm sao mà thành công. Trẻ trâu ham hố trưa nắng chang chang mang diều đi thả, hụt hơi về sớm. Chín chắn hơn đợi chiều xuống, gió to, mang diều ra thả cứ nhẹ nhàng mà tận hưởng.
ĐÚNG NƠI ĐÚNG CHỐN LÀ RẤT QUAN TRỌNG. Hồi bé lũ nhóc chúng tôi thường ra đường ra đồng chạy ngược gió thả diều, cùng lắm diều rơi xuống ruộng lại nhặt lên thả tiếp. Phải biết lựa chỗ không có cây chứ diều mắc lên cây coi như là mất. Đó là bài học về phòng chống rủi ro.
ĐÚNG NGƯỜI LÀ RẤT QUAN TRỌNG. Có gió to, có chỗ để chạy, có diều, phải có được đúng người. Em bé đó có biết chạy không? Em bé đó có biết ước lượng để ra quyết định không? Em bé đó có biết giữ cho mình và diều an toàn không? Có kỹ năng mà không có đam mê thì cũng khó thành công. Vậy em bé có mê trò thả diều không?
ĐÚNG SỨC MÌNH LÀ RẤT QUAN TRỌNG. Thả diều là phải biết thả dây, gió đến đâu, thả dây đến đó, nhìn xung quanh mà ra quyết định, liệu cơm gắp mắm mà thả dây chứ đừng tham quá rớt diều, mất diều.
DỪNG ĐÚNG LÚC LÀ RẤT QUAN TRỌNG. Thả diều là do mình thả, lúc nào thả, lúc nào về, đừng ham. Hãy biết đủ, khi cần dừng cuộc chơi, phải dừng lại được, từ từ cuốn dây, diều hạ cánh an toàn, về nhà.
Như hôm nay cũng vậy, gió rất to nâng cánh diều lên, đứng một chỗ diều cũng bay phần phật. Những con diều no gió, những em bé chạy thả diều ngược gió tóc tung bay chắc chắn đang trải nghiệm một cảm giác rất chi mãn nguyện. Diều no gió. Tiếng Việt quả là hay!
Chơi mà muốn thành công cũng cần thiên thời địa lợi nhân hòa đấy chứ. Gió to, thời tiết khô ráo, có đường an toàn mà chạy không ngã, có diều, có người, người biết chạy, người biết kỹ năng thả diều, người thích thả diều… vô cùng nhiều thứ mới thành công được một việc.
Thú chơi cũng lắm công phu chứ chẳng phải đùa đâu.
Đấy, nếu chơi để mà học được những bài học như thế, các bố mẹ nhớ cho trẻ đi thả diều chiều chiều nhé!