Trẻ 0-3 được tự do trong môi trường thiết kế an toàn cho trẻ 0-3. Trong môi trường không được thiết kế cho trẻ 0-3, người lớn cần nghiêm túc hướng dẫn và thực hiện thiết lập giới hạn.
Mình nói “Nếu con muốn trèo lên, con đợi cô Mình sẽ cùng trèo lên.” Cậu bé đã không đợi, tự động trèo cầu thang dẫn lên đài quan sát cao mấy chục mét. “Cô đã nói là con đợi cô và con đã không nghe lời nên chúng ta sẽ không trèo lên nữa. Con trèo xuống đi.” Cậu bé gào lên, khóc lóc gọi mẹ. Mình không nói gì chỉ chờ. Cậu bé thử đẩy biên giới trèo lên thêm mấy bậc nữa. Mình trèo lên, nhắc lại “Giờ mình trèo xuống. Con đã không làm theo hướng dẫn nên mình sẽ trèo xuống” Cậu bé khóc lóc thêm một hồi. Mình vẫn kiên nhẫn đứng chờ không dỗ, cũng không chạm vào em bé. Cậu bé biết là việc đẩy biên giới không hiệu quả với mình nên tự động bò lùi để xuống.
Trẻ trèo lên cầu thang thì cần người lớn đứng ngay sau một bậc để có ngã còn có người đỡ.
Khi trẻ trèo xuống cầu thang thì người lớn xuống trước một bậc để có ngã cũng có người đỡ.
Trẻ nhỏ chưa ý thức được sự nguy hiểm nên việc thiết lập biên giới hay giới hạn là vô cùng quan trọng để giữ an toàn tính mạng. Tự do đi kèm với kỹ năng và năng lực quản lý tự do đó. Người lớn chỉ trao cho trẻ tự do hoàn toàn khi môi trường được thiết kế an toàn cho độ tuổi. Ở những môi trường không được thiết kế cho độ tuổi của bé người lớn cần hướng dẫn trẻ chứ không dám nói không và để trẻ thích làm gì thì làm là hại trẻ.
Ở một cái cầu thang cao vài bậc, làm bằng gỗ, bên dưới là cát thiết kế sân chơi cho 0-3, em bé có ngã thì cũng không ảnh hưởng đến mạng sống thì mình sẽ để em bé tự trèo lên trèo xuống. Ngã sẽ trải nghiệm hậu quả.
Ở một cái cầu thang bằng sắt, cao vài chục mét thì không thể để trẻ trải nghiệm hậu quả được.
Cùng là cầu thang, cùng là trèo, nhưng trẻ cần học nơi nào thì được phép, nơi nào không, nơi nào được tự trèo, nơi nào cần có người lớn bên cạnh và khi người lớn nói không thì nghĩa là không. Nếu người lớn nói không, rồi trẻ khóc, người lớn thay đổi biên giới thì trẻ sẽ liên tục đẩy biên giới. Cuộc đời về sau lúc nào cũng tốn năng lượng đẩy các biên giới quên mất nhiệm vụ chính của đời người.
Chuyện này diễn ra trong các gia đình cha mẹ có các biên giới khác nhau và trẻ biết điều đó. Cha mẹ nên thống nhất các biên giới và áp dụng chúng như nhau để con đỡ mất thời gian, năng lượng và cuộc đời đẩy biên giới. Những điều diễn ra trong 0-3 sẽ lặp lại ở tuổi dậy thì sau này 12-15. Em bé 0-3 không có biên giới, bạn 12-15 không có biên giới và đó là lúc cha mẹ sẽ gặp rắc rối to. Thiết lập biên giới cho con độ tuổi dậy thì, to cao hơn mình thì cơ hội thành công ít lắm. Do đó mà cha mẹ cần thiết lập biên giới và giúp con phát triển ý chí giữ được các biên giới từ nhỏ.